Thiền hành thật đơn giản nhưng rất ích lợi, bất cứ ai thực tập sẽ tìm thấy sự an lạc, chẳng có gì khó khăn cả bạn chỉ cần đi từng bước thật khoan thai chậm rải, tay mặt nắm cổ tay trái, thả lỏng phía trước, hai tay úp vào thân, mắt nhìn xuống độ tầm 2 m, không nhìn hai bên, không nhìn đồ vật, chỉ tập trung chánh niệm trên từng bước chân, thở nhẹ nhàng, cảm nhận từng bước chân của mình chạm trên mặt đất.
Không lắng nghe các âm thanh, không để ý bạn đồng tu, đừng chú ý bước chân người khác mà phải nhận biết toàn thân mình đang đi, chánh niệm trên từng bước chân của mình, Bạn có thể nhận biết từng hơi thở ra trên một bước chân, một hơi thở vào trên một bước chân, hoặc hai bước cho một hơi thở ra, hai bước cho một hơi thở vào tùy theo hơi thở dài ngắn của mỗi người.
Quan trọng là bạn có sự cố gắng không để lạc mất hơi thở trên mỗi bước chân. Nếu đi bên trong thiền đường, mỗi khi đến ngang bàn Phật ta nên chắp tay xá Phật và thầm nguyện “ bạch Thế Tôn con nguyện 1 đời này sẽ cố gắng tu tập để được giải thoát, hoặc con nguyện sẽ luôn luôn siêng năng tinh tấn tu tập v.v.v…” đây cũng là sự tác ý chân chánh, sách tấn ta tu tập và duy trì niệm thiện, không để niệm bất thiện xen vào.
Nhận biết và duy trì khoảng cách thích hợp (khoảng 1m hoặc 2 m, tùy theo không gian cho phép) giữa mình và người đi trước cho đến khi nghe tiếng khánh thì biết là vòng cuối cùng, vẫn tiếp tục đi, khi đến ngang bàn thờ thì chắp tay xá Phật, và khi đến chổ ngồi của mình thì ngừng lại. Trong suốt thời gian này, ta vẫn chánh niệm theo dõi hơi thở và duy trì sự nhận biết.
Thiền hành cũng giống như thiền tọa, hành giả luôn giử chánh niệm, tỉnh giác trên từng bước chân không để vọng niệm xen vào, nếu thất niệm thì cũng nhận biết mình có thất niệm và tiếp tục duy trì chánh niệm trên từng bước chân.
Thực tập thường xuyên giúp bạn được nhiều an lạc, giúp bạn có thói quen chánh niệm khi đi và làm việc.